Em! Có lẽ vì anh yêu em…
Nên khi em vừa bước vào cuộc sống của anh, anh cảm nhận được mọi thứ xung quanh đang đổi thay, nó tựa như khi em ngước lên bầu trời và phát hiện có thêm một vì tinh tú đang toả sáng dẫn lối anh về hạnh phúc mà anh thầm mơ ước từ lâu trong những giấc mơ.
Em! Có lẽ vì anh yêu em…
Nên khi em ở bên cạnh và nắm chặt lấy tay anh, anh đã thấy một cảm giác vô cùng ấm áp, nó tựa như một chiếc thuyền sau bao nhiêu tháng ngày lưu lạc đã tìm được một bến đỗ cho riêng mình, nó tựa như một điều gì đó bấp bênh nay đã có được một chỗ dựa vững chắc chẳng muốn rời xa.
Em! Có lẽ vì anh yêu em…
Nên khi em bỗng nắm hờ lấy tay anh, anh đã thấy một cảm giác hoang mang lo sợ, nó tựa như linh cảm của một người con trai biết rằng mình sắp mất đi một điều gí đó mà mình chẳng muốn phải buông tay, nó tựa như khoảng cách của hai trái tim đang rẽ qua hai hướng khác nhau và đi xa về phía không nhau.
Em! Có lẽ vì anh yêu em…
Nên ngày em bước ra khỏi cuộc sống của anh, anh đã không thể ngăn được dòng nước mắt. Dù biết nước mắt có rơi như những cơn mưa dai dẳng mùa hạ cũng không thể níu giữ bước chân em ở lại.
Em! Có lẽ vì anh yêu em…
Nên khi nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trên môi của em,, anh đã như tìm được niềm an ủi phần nào cho hạnh phúc mong manh của chính mình. Em có biết điều gì làm anh hạnh phúc không? Đó là khi nhìn thấy em hạnh phúc.. Cho dù, hạnh phúc đó, chẳng thể nào là anh được.
Em à.. Có phải vì anh yêu em không?