Em lại như thế nào nữa rồi đấy anh ạ! Hình như lại dở hơi rồi.
Em xin lỗi nếu như em lại làm anh phải bận tâm. Em hoàn toàn không muốn thế, em muốn khi có em anh vui vẻ hơn và luôn có cảm giác thoải mái khi trò chuyện cùng em. Thực sự khi mang lại cho anh một cảm giác không vui thì em lại cảm thấy mình khó chịu trong người.
Người ta nói ở đời có vay có trả, luật nhân quả không thừa, đúng thật. Có lẽ em đã từng khiến cho một người phải quá khổ sở vì em. Và hình như ông trời cho em gặp anh để hành hạ lại em như em đã từng hành người khác.
Em yêu anh nhiều, thật nhiều, đôi lúc ngay chính em còn không tin vào tình cảm của mình lại nhanh đến thế, anh lại có sức ảnh hưởng đến một trái tim vô cảm của em đến thế. Anh biết không, mười năm rồi, tròn mười năm rồi em không có cảm giác yêu thương ngọt ngào như thế, mười năm rồi trái tim em cứ như đóng băng với yêu thương của người khác mang lại, em đón nhận một cách hờ hững và vô trách nhiệm. Để giờ em chợt nhận ra trái tim mình một lần nữa đã biết rung động. Yêu một cách nhanh chóng và bất ngờ đến chính em còn hoang mang.
Hãy để em một lần được yêu anh mãi mãi nhé!
“Em yêu anh”, đối với em nó rất khó nói, thật sự trái tim em muốn nói lên điều đó nhưng lý trí em cứ hỏi lại, “Có phải thế không? Tình yêu đến nhanh vậy sao? Có thể yêu một người chưa một lần gặp mặt và mới chỉ nói chuyện điện thoại gần 1 tháng thôi sao, ta có đang ngộ nhận không?”.
Em suy nghĩ rất nhiều về điều đó và không thể tin được rằng mình đã yêu anh nhiều đến vậy.
Em rất muốn gọi anh là chồng yêu, là ông xã em, là “honey” hay bất kỳ một danh xưng nào đó mang lại cảm giác yêu thương và nhưng nhớ của em dành cho anh nhưng em vẫn cứ lo lắng “Sao nhanh vậy nhỉ? Có nhanh quá không khi ta đã gặp nhau lần nào đâu? Ta đã là gì của nhau mà đã xưng hô thân thiết đến thế?”
Em luôn nói với chính bản thân mình, phải từ từ, phải có thời gian để chúng ta xích lại gần nhau hơn, để chúng ta có thời gian hiểu và xác định rõ tương lai phía trước thì em mới trao cho anh tất cả những gì em có. Nói là như thế, muốn là như vậy nhưng hình như em không làm được, trái tim em, suy nghĩ của em luôn hướng về phía anh, luôn chờ đợi anh, một ngày không nhận được điện thoại của anh, em ăn không ngon và ngủ cũng không yên.
Mấy hôm nay em cứ có một cảm giác lo lắng, lo rằng một ngày nào đó anh sẽ biến mất khỏi cuộc sống của em, một ngày nào đó anh sẽ không còn hiện diện trong cuộc đời của em nữa, nếu nó đến không biết em sẽ phải đối diện với nó như thế nào nữa anh ạ. Em yêu anh nhiều, nhiều lắm.
Vậy thì anh hãy để em một lần được yêu anh mãi mãi anh nhé! Một lần và mãi mãi và chỉ một mình anh thôi.
Mai_yeu…@yahoo.com