Th2 20 Thứ Bảy, 20 Tháng Hai, 2010

Viết cho những ngày xa nhau

“Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên, mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên. Bao đêm tôi đã một mình nhớ anh, đêm nay tôi lại một mình…”

Người ta thường nói khoảng cách xa nhau khi yêu như một làn gió và nó có thể thổi bùng lên một ngọn lửa nhỏ. Xa nhau để yêu nhau nhiều hơn, biết trân trọng những gì mình đang có và cùng nhau nuôi dưỡng tình yêu ấy.

Anh!

Yêu một người ở xa đồng nghĩa với việc phải chấp nhận những thiệt thòi. Không có những buổi tối cuối tuần tay trong tay với người mình yêu. Anh không thể ở cạnh em khi em cần và em cũng vậy. Sợi dây nối kết anh và em lại là những dòng tin nhắn yêu thương và quan tâm, là những cuộc điện thoại  và online có thể kéo dài đến hàng tiếng đồng hồ mà vẫn không thể nói hết những gì chúng mình đang nghĩ. Tình yêu của chúng mình đúng là làm giàu cho ngành viễn thông anh nhỉ.

Với em hạnh phúc là mỗi ngày em được nghe giọng nói, tiếng cười của anh, để có cảm giác anh luôn ở bên cạnh em.

Với em hạnh phúc là những dòng tin nhắn bất chợt từ số máy của anh khi anh đang trong giờ làm việc. Em biết trong trái tim một người đã có chỗ dành riêng cho mình.

Với em hạnh phúc là những lúc anh vui buồn anh đều nhắn tin hay gọi điện thoại chia sẻ với em. Em hạnh phúc vì biết mình cũng có một vị trí quan trọng trong lòng một người ở xa.

Với em hạnh phúc là khi anh nói ba năm với anh trôi qua thật nhanh nhưng hai tháng sao lâu thế nhỉ? Bởi hai tháng nữa là anh sẽ về bên cạnh em.

Với em hạnh phúc là khi em bị ốm anh lại gọi điện và nhắn tin nhắc nhở em đi ăn rồi uống thuốc cho nhanh khỏi. Em cảm nhận được tình yêu và sự ấm áp ở nơi xa đó của anh.

Anh à!

Từ ngày yêu em, anh cũng phải chịu nhiều thiệt thòi nhỉ. Em không khéo nói, không dịu dàng lại thêm tính nóng nảy nữa nhưng nếu em dịu dàng quá thì anh cũng không yêu em đúng không anh. Cũng như anh đã nói “bởi anh biết sẽ có lúc em phải dịu dàng nên anh mới yêu em đó Ngốc à”.

Trong mắt anh có nhiều lúc chắc em là cô bé ngốc và khờ lắm nhỉ. Có chuyện gì em cũng bô bô kể cho anh nghe, nhiều lúc nghĩ lại thấy mình đúng là “tồ” thật.

Những lúc anh trọc tức em làm em chảy cả nước mắt, giận anh lắm đấy, định giận anh mấy ngày cho biết nhưng em lại không làm được. Anh bảo em sao người ta yêu nhau hay giận nhau thế còn chúng mình từ ngày yêu nhau chưa có vụ cãi cọ nào. Thời gian chúng mình có để nói chuyện và quan tâm đến nhau còn ít, yêu nhau còn chưa đủ thì giận dỗi nhau để làm gì anh nhỉ.

Những lúc nói chuyện với nhau anh bảo sao em cứ cười, chưa thấy em khóc bao giờ. Anh có biết em muốn anh cảm thấy vui vẻ và thoải mái sau một ngày làm việc vất vả không. Em muốn khi anh ở bên cạnh em, em có thể làm cho anh cười thật tươi, xua tan đi mệt mỏi của cuộc sống thường ngày.

Em muốn được trông thấy người yêu em sống thật hạnh phúc, nụ cười luôn nở trên môi. Anh hãy luôn làm thế anh nhé bởi vì trong tâm trí em anh luôn hiện lên với hình ảnh ấy.

Anh yêu!

Khi em đang viết những dòng chữ này thì một tuần nữa là anh sẽ trở về. Em biết lúc này anh cũng đang hồi hộp và mong đến ngày đó lắm. Ngày đó anh sẽ được gặp lại những người thân yêu của mình sau 3 năm xa cách.

Ngày anh bước chân từ máy bay xuống sẽ có nhiều ánh mắt đang ngóng tìm anh trong đám đông hành khách bước ra. Sẽ có giọt nước mắt hạnh phúc của mẹ, ánh mắt ấm áp của cha và nụ cười rạng rỡ của người chị gái…

Trong đám đông đó sẽ có một ánh mắt cũng đang kiếm tìm anh…

Ngày đó sẽ là một ngày thật đặc biệt…

Viết một bình luận