Th1 22 Thứ Ba, 22 Tháng Một, 2008

Mất đi tình yêu

Bây giờ em đã hiểu ý nghĩa của một câu châm ngôn nổi tiếng “Thà yêu và mất mát hơn là không bao giờ yêu.”

Cho dù có xảy ra bất cứ điều gì thì yêu chính bản thân mình sẽ là liều thuốc chữa lành mọi viết thương.

“Khi tình cảm bị tổn thương, nó sẽ bắt đầu quá trình làm lành tự nhiên như vết thương trên cơ thể vậy.
Hãy cứ để quá trình đó xảy ra và tin rằng một ngày kia vết thương sẽ lành lại.
Mọi nỗi đau rồi sẽ qua, nhất định bạn sẽ thấy mình mạnh mẽ hơn, vui vẻ, nhạy cảm và sâu sắc hơn sau đó”.

“Vậy, có nghĩa là anh muốn chúng mình chia tay?” Em hỏi một cách yếu ớt và hy vọng câu hỏi của em sẽ không có câu trả lời. Em mường tượng, đó là cách bắt đầu hoặc kết thúc mọi chuyện. Chúng mình đã trải qua những tháng ngày được ở bên nhau, cùng nhau sẻ chia những gì gọi là hạnh phúc nhất, khó khăn nhất và trân trọng nhau nhất. Vậy thì làm sao em có thể xem đây là buổi nói chuyện cuối cùng của chúng mình được chứ.

Em đã cố quên đi một thực tế rằng hầu hết tình cảm học trò không đi đến kết đâu cả. Trong thâm tâm, em luôn nghĩ rằng anh là người duy nhất mà em đã trao trọn tình cảm và cũng là người duy nhất hiểu được em. Em không bao giờ ngờ được ngày tháng cuối cùng của chúng ta lại là một trong những khoảng thời gian nặng nề, khổ sở nhất mà em đã từng trải qua. Điều đó đã lấy đi mọi niềm vui của em. Kết thúc câu chuyện giữa hai chúng ta để rồi bắt đầu những câu chuyện mới của riêng anh và riêng em.

Ngày hôm sau ở trường học, em cố trang bị cho mình một vẻ bề ngoài thật tuyệt để anh thấy tiếc những gì anh đã đánh mất. Thậm chí, em đã cố gắng bắt chuyện tự nhiên với anh như thể trái tim em chưa hề đau đớn, như thể em thấy thoải mái và hạnh phúc hơn. Nhưng trong lòng, em vẫn dõi theo anh, em chỉ thấy được tình yêu và thời gian em đã dành cho anh trong những ngày qua, và cả những đau khổ em nhận được.

Em lang thang trong khuôn viên trường với một tâm trạng hoàn toàn mụ mị, em nghĩ đến anh, mơ đến anh và muốn nói đến anh. Em đã làm cho bạn bè phát điên lên bằng cách liên tục phân tích tình hình của hai đứa. Làm sao để kết thúc được đây? Em đã tìm được một nửa của em khi ở bên anh cơ mà. Lòng em đau lắm, như thể có gì đó đã dứt ra khỏi em mà đi. Em giống như không còn là em của ngày xưa.

Một buổi tối, em thấy mình không thể chịu đựng hơn được nữa. Em bật dậy và gọi cho anh. Không kịp nói đến phút thứ 5, em gục xuống và bật khóc. Em nói rằng em không biết phải sống như thế nào và em rất cần có anh. Em không thể là em khi thiếu anh bên cạnh. Chúng ta đã luôn hiểu nhau, luôn bên nhau, nhiều đến nổi em không thể hình dung được em sẽ phải tự mình vượt qua chuyện này thế nào. Anh nói với em rằng anh luôn luôn quan tâm đến em, và chỉ thế thôi.

Những tuần tiếp đến, em không thể thấy anh đi cùng với những người con gái khác mà không nghĩ rằng người ta đang hẹn hò. Em đã đi tìm sự quan tâm ở người con trai khác.

Em không biết chính xác điều gì đã bắt đầu thay đổi. Em bắt đầu biết đi chơi cùng bạn bè. Em tham gia những câu lạc bộ giải trí và lên lịch cho những kế hoạch sau giờ học. Em làm tất cả mọi thứ để mình luôn được bận rộn!

Dần dần, em đã có thể sống vui vẻ mà không cần có anh. Hơn nữa, em phát hiện ra mình thích làm nhiều thứ và em cũng có thể giúp đỡ được người khác nữa. Em đã biết lắng nghe và đồng cảm với những người bị tổn thương giống như em.

Cuối cùng, em cũng bắt đầu cười và cười thật tươi. Em đã có được những ngày không suy tư, không buồn phiền và không nghĩ đến anh. Em vẫn gặp anh ở trường và em vẫy tay chào. Thực sự em chưa sẵn sàng để trở thành bạn của anh đâu, vì vết thương lòng của em vẫn chưa lành hẳn. Nhưng em biết, em không che đậy một vết thương lớn bằng một thứ băng keo tạm thời để quên hết tất cả. Em để cho vết thương tự lành và cảm thấy đủ đau để biết rằng em đã thực sự quan tâm đến anh.

Phản ứng tự phát, em đã để theo đuổi nhiều chàng trai khác. Nhưng một khi vết thương em lành hẳn, họ lại là người theo đuổi em. Điều tuyệt vời xảy ra là em đã học được cách làm thế nào để mình hoàn toàn là mình, không phải là một nửa của ai khác. Em đang có bạn trai mới và có thể rồi chúng em sẽ chia tay, dẫu biết điều đó sẽ khó vượt qua, em sẽ khóc nhiều và đau khổ nhiều như lần trước, nếu không nói là hơn thế nữa.

Nhưng em tự hỏi nếu em không bao giờ yêu thương kẻ khác thì em đâu biết rằng rằng cảm giác bị tổn thương cũng rất xứng đáng. Bây giờ em đã hiểu ý nghĩa của câu châm ngôn nổi tiếng “Thà yêu và mất mát còn hơn là không bao giờ yêu.” Cho dù có xảy ra bất cứ điều gì thì yêu chính bản thân mình sẽ là liều thuốc chữa lành mọi viết thương.

Viết một bình luận